"Đồ giả mãi là đồ giả, dù ngươi bắt chước có giống đến đâu cũng không thể nào thành long thật được." Vân Nhai lười biếng chẳng buồn mở mắt, "Lừa được người khác chứ không lừa được ta. Biết ngươi là giả rồi, phản kích lại càng dễ."
"Bản chất của ngươi là kim loại, điểm này không thể thay đổi. Bởi vậy, mỗi loại yêu quái ngươi huyễn hóa ra đều mang theo hơi kim loại."
Phùng Diệu Quân khẽ "ừm" một tiếng, ngẫm lại thì đúng thật.
Tượng đắp trong miếu Hà Thần đều mang theo vũ khí, yêu quái giao chiến với tu sĩ nước Ngụy cũng dùng kiếm kích, ngay cả con bạch giao đánh lén mọi người cũng có một cái răng nanh bằng bạc lớn. Giờ nghĩ lại, vị Hà Thần này dù biến hóa thành hình tượng gì, cuối cùng vẫn phải dùng bản thể để đả thương địch thủ. Cho nên, tất cả sinh vật nó hóa ra đều là giả, chỉ có vẻ ngoài cảm xúc, còn kẻ thao túng thực sự lại là con dao găm cá sấu vô danh, chủy thủ thích khách, răng nanh bạc của bạch giao... Những thứ đó, đều là bản thể của dịch kim yêu quái.
Làm như vậy cũng có cái lợi, đối thủ chỉ biết tấn công vào yếu huyệt của ảo ảnh, mà lại xem nhẹ kẻ địch thật sự chính là thứ vũ khí nhỏ bé, không ai để ý!
Hiểu rõ mấu chốt này, Phùng Diệu Quân càng thêm bội phục Vân Nhai. Rất nhiều chi tiết, nàng còn chưa xâu chuỗi lại được, Vân Nhai đã có thể dựa vào dấu vết để lại mà phát hiện manh mối. Một đại nam nhân cẩn trọng đến vậy, sao không khiến nàng, một người phụ nữ giấu trong lòng bí mật nhỏ bé, cảm thấy bất an cơ chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT