Phùng Diệu Quân: "..." Hắn còn lạ gì!
"Vốn dĩ, nếu Miêu Phụng Tiên nối ngôi Quốc sư, Tả Khâu Uyên lại là người kế nhiệm Khâm Thiên Giám, nghe thì có vẻ là chuyện vui lớn, nhưng thực tế địa vị của hắn lại trở nên khó xử."
"Vì sao..." Vừa thốt ra hai chữ, Phùng Diệu Quân bỗng "À" một tiếng, đã hiểu ra. "Khâm Thiên Giám vốn có chức năng giám sát Quốc sư, khi chọn người bình thường làm Quốc sư thì có thể phát huy tác dụng lớn. Nhưng nếu là vương tử đảm nhiệm Quốc sư, mối quan hệ giữa người đó và Quốc quân vốn đã khăng khít, vậy còn cần Khâm Thiên Giám làm gì?"
Vậy nên chức vị này dù tồn tại cũng chỉ là hữu danh vô thực, không được trọng dụng.
"Không sai. Đằng này Tả Khâu Uyên tu vi, đức hạnh đều xuất chúng, là một nhân tài tốt, ở vị trí đó chỉ uổng phí. Nếu ngươi là Tả Khâu Hồ, ngươi sẽ nghĩ ra cách gì để giải quyết vấn đề nan giải này?"
Cách của Tả Khâu Hồ quá rõ ràng, Phùng Diệu Quân chỉ cần suy ngược lại là có thể hiểu được ý đồ của hắn, lập tức hít một ngụm khí lạnh: "Gan lớn thật! Hắn giết Thái tử, hóa ra là muốn con trai lên làm Quốc sư?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play