Nơi đây sông ngòi chằng chịt, nuôi dưỡng vô số cá lớn, thịt cá vừa ngon vừa ít xương. Người địa phương vớt cá tươi rói, lóc da, rửa sạch huyết, thái thành từng lát mỏng tang. Những lát cá có phần thịt đỏ au xen lẫn những đường vân trắng như ngọc, mỏng manh như cánh ve. Thêm chút nghệ tươi, rau cần, tỏi phi, miến dong, chấm vào nước tương đậm đà rồi đưa lên miệng. Cảm giác như băng tan trong miệng, ngọt ngào thấm vào tim gan, thật không bút nào tả xiết.
Nàng ăn liền mấy phần, no nê thỏa mãn đến mức thở không ra hơi. Vân Nhai thấy bộ dạng này của nàng, biết tỏng món này chuẩn bị cho ai rồi, cười mắng một tiếng: "Đồ mèo tham ăn!" Phùng Diệu Quân coi như không nghe thấy.
Cá phiến mỏng nhẹ là thế, nhưng chất đầy cả mâm tre, tổng trọng cũng phải đến bảy lạng, đủ để nàng ăn no nê. Đang lúc nàng híp mắt tận hưởng, Vân Nhai lên tiếng: "Ăn xong thì đi tắm gội đi."
"Ừ ừ." Ở Nghiêu Quốc dãi dầu sương gió bao ngày, làm gì có điều kiện mà tắm nước ấm chứ? Có được vài lần xuống sông suối tắm rửa đã là may mắn lắm rồi. Nghe hắn nhắc, nàng bỗng thấy người ngứa ngáy, chỉ hận không thể ngâm mình vào suối nước nóng ngay lập tức.
Xuân Nguyên Cư có một bể tắm nước nóng lộ thiên phía sau nhà, được che chắn bằng hàng rào tre và những lùm cây rậm rạp, vừa thông thoáng lại vừa kín đáo.
Phùng Diệu Quân chọn một bể cách xa Vân Nhai nhất, vừa định cởi áo thì nghe thấy tiếng gọi quen thuộc của hắn: "An An, lại đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play