Từ thị đeo cả hai món trang sức lên người, ngắm nghía trước gương, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ kiêu hãnh của người mẹ đã nuôi dạy một cô con gái ưu tú.
Phùng Diệu Quân không kìm được ôm chặt lấy Từ thị, trong lòng vui sướng như mầm non hé nở. Chỉ có người thân thiết mới toàn tâm toàn ý, không mong báo đáp mà nghĩ đến nàng, yêu quý nàng. Trong thế giới hiểm ác này, nàng một mình chật vật mưu sinh đã quá lâu, sự quan tâm từ mẫu thân tựa như ngọn đèn ấm áp nơi chân trời góc biển, khiến nàng ngẩng đầu nhìn thấy liền biết tâm mình được an ủi.
Ra khỏi phòng, Bồng Bái đã đứng đợi bên ngoài, một là để mẹ con có không gian riêng tư trò chuyện, hai là canh chừng cho các nàng.
Phùng Diệu Quân liếc xéo hắn một cái: "Trước khi ta rời Tấn quốc đã dặn ngươi chăm sóc mẫu thân, ngươi chăm sóc như thế này đấy hả?" Chẳng mấy chốc mà ngươi chăm sóc thành cha kế của ta rồi!
Bồng Bái không hề ngạc nhiên trước sự tức giận của nàng, chỉ khép nép nói: "Xin tiểu thư trách phạt." Từ khi hắn và Từ thị nảy sinh hảo cảm, hắn đã biết chắc mình sẽ chọc tiểu chủ nhân nổi giận.
Phùng Diệu Quân lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn: "Nếu ta ra lệnh cho ngươi tự sát thì sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT