Ngày hôm sau, khi mặt trời đã lên cao, đoàn sứ thần Lang Du Quốc cuối cùng cũng đến được Ấn Tư Cổ Thành, kinh đô của Nghiêu Quốc.
Càng tiến sâu vào Nghiêu Đô, y phục trên người mọi người càng trở nên mỏng hơn. Phùng Diệu Quân đến nơi này mới nhận ra, nhiệt độ ban đêm cũng không dưới mười độ. Cây cối xanh tươi quanh năm. Mùa đông ở Ấn Tư Cổ Thành không có tuyết.
Quen với cảnh tuyết trắng xóa dọc đường, đột nhiên trở lại tiết trời tháng mười, tâm trạng căng thẳng cũng dần được thả lỏng. Sau bức tường thành cao ngất, những khóm trà mi đua nhau khoe sắc, đỏ trắng xen kẽ. Đoàn người tiến vào thành, dưới chân tường, trong sân vườn, hoa tím tam sắc (hoa păng-xê) nở rộ tùy ý, một bông hoa mang ba màu tím, trắng, vàng, khoe sắc đến mãn nhãn.
Kiến trúc ở Nghiêu Đô vô cùng đặc sắc, phong cách khác hẳn Ngụy, Tấn. Người địa phương thích màu trắng, nên tường nhà thường được quét vôi trắng. Nhà giàu có còn thích trang trí thêm hoa văn, phù điêu lên tường. Khác với sự giản dị của Ngụy Quốc, nơi này chuộng sự xa hoa, cửa sổ chạm trổ của nhà quyền quý được tô điểm bằng lưu ly rực rỡ, mái hiên được thiết kế cầu kỳ để phô trương sự giàu có.
Phùng Diệu Quân vốn yêu thích phong cách kiến trúc lạ, nay được tận mắt chứng kiến thì kinh ngạc, cảm thán không ngừng, ước gì có thêm hai con mắt nữa. Vân Nhai không hài lòng với vẻ mặt quê mùa của nàng, cười nhạt một tiếng: "Đúng là đồ nhà quê."
Phùng Diệu Quân bỏ ngoài tai những lời đó. Hắn chẳng qua là đến đây nhiều hơn nàng vài lần mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play