Đến lúc đó, bọn họ còn đường sống nào nữa?
Phùng Diệu Quân nghe thấy vậy, quyết tâm một phen. Chuông vàng sạn trực tiếp vung mạnh, chặt đứt mấy chục cái rễ cây chằng chịt, thật sự muốn nhổ tận gốc cái cây con này. Nhưng xẻng vừa bổ được một nửa thì "Đương" một tiếng giòn tan, như va phải kim loại. Nàng chẳng kịp nghĩ ngợi, vội vàng đào bới, tiếp tục vung sạn vun vút.
Nàng buông bỏ hết, chỉ trong vài giây đã tiêu hao sạch sành sanh linh lực của mình, còn thông qua ấn ký điên cuồng hút linh lực từ Vân Nhai. Nếu ba năm trước nàng chỉ là một cái ống hút nhỏ, thì giờ ít ra cũng là một cái vòi nước, lượng nước bơm tăng lên đáng kể.
May mà Vân Nhai có lẽ là một cái đập chứa nước, bị nàng cuồng trừu mãnh hút như vậy mà không hề hấn gì, vẫn dư sức.
Nàng thuộc làu làu bao nhiêu linh quyết, chỉ tiếc bản thân không tích góp được bao nhiêu linh lực. Khó khăn lắm mới có được nguồn tiếp tế vô hạn như vậy, còn không tranh thủ mà dùng?
Ngay cả Vân Nhai ở đằng xa cũng hơi giật mình, không ngờ nàng có thể "mượn" được nhiều linh lực đến vậy. Phải biết lực lượng của hắn thuộc tính hàn hỏa song trọng, đúng vào hai thái cực, dùng để đả thương địch thủ, ngay cả cao thủ như Mạc Đề cũng phải kiêng dè. Hắn vốn nghĩ rằng tiểu cô nương này sau ba năm không bị lực lượng của hắn làm đông cứng hay thiêu rụi đã là kỳ tích, ai ngờ nàng lại có thể sử dụng nó trên quy mô lớn, thoạt nhìn còn nhẹ nhàng bâng quơ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play