An Lan chưa bao giờ nổi điên đến mức này.
Nếu ở đoàn xiếc thú, nàng chỉ mới dừng lại ở việc trở nên hung hăng hơn thì lúc này, cơn cuồng nộ đã thật sự bùng nổ.
Lớp ngụy trang từ bộ lông trắng và mùi hương đã mất tác dụng, hơn nữa kẻ địch lại ở vị trí khuất, cách xa cả trăm mét, nàng hoàn toàn không phát hiện ra.
Tiếng súng và cơn đau ập đến cùng lúc.
Nếu viên đạn kia chuẩn xác hơn chút nữa, có lẽ An Lan giờ này đã xuống địa phủ trình diện; nếu nó lệch đi một chút, Cây Tắc đang ngồi ngay cạnh nàng, con hổ con mà nàng đã cực khổ nuôi nấng suốt tám tháng trời có lẽ đã không còn.
Đối đầu với kẻ có súng ở khoảng cách này là một hành động ngu ngốc, vì vậy, nàng lập tức cắp Cây Tắc chạy trốn vào rừng sâu.
Cây Tắc hoảng sợ tột độ, đến tận khi chui vào bụi rậm vẫn còn run lẩy bẩy, đôi tai cụp hẳn xuống như cánh máy bay, cái đuôi quắp chặt dưới bụng. Nó có lẽ vẫn nghĩ mình là một chú mèo con, theo bản năng rúc vào lòng mẹ nuôi, vừa rúc vừa kêu meo meo khe khẽ.
An Lan không còn cảm giác cánh tay đau nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT