Trứng công... ăn cũng tàm tạm.
An Lan có lý do để tin rằng điều này là do vị giác của động vật hoang dã căn bản không có khái niệm "tanh". Giống như lần đầu tiên cô nuốt sâu bọ, cái khó chịu không phải vị giác mà là rào cản trong lòng.
Quan trọng nhất là... cơ thể dường như thực sự cần những chất dinh dưỡng này.
Giờ phút này, cô bỗng nhớ lại con thỏ mình từng nuôi. Mỗi khi trong nhà ăn rau dưa xào thịt, cô đều phải lén lút ăn, nếu không sẽ có một cục bông trắng xù xù ngồi xổm trên mặt đất, vẻ mặt khát khao nhìn chằm chằm miếng thịt, còn đám cỏ Timothy bên cạnh thì lạnh lẽo.
Rồi còn mấy tin tức kiểu như có con trâu ăn một lúc hết 50 con gà con, con ngựa ăn hết một lồng gà con, con sơn dương ăn nửa sọt gà con... Dù không biết vì sao nạn nhân lúc nào cũng là gà con, nhưng cũng đủ để chứng minh ngay cả động vật ăn cỏ cũng không bỏ qua cơ hội bổ sung protein.
Mà công lục thậm chí còn không phải động vật ăn cỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT