Mễ Tử không vui.
Và người không vui hơn Mễ Tử chỉ có thể là thầy Tiểu Hùng.
Sau này An Lan mới biết con mèo rừng Siberia này được thầy Hùng mua lại từ một cửa hàng thú cưng sắp đóng cửa, chẳng ai ngó ngàng. Vì không được chăm sóc tử tế, lại bị nhốt không ra ngoài, lũ mèo trong tiệm khi ấy sống giữa đống chất thải của chính mình, đói đến trơ xương, toàn thân bệnh tật.
Hôm đó, thầy Tiểu Hùng cùng bạn đi ăn thịt nướng, ngang qua cửa hàng, thấy con mèo cào cửa kính, kêu thảm thiết, thương quá, sợ nó chết mất nên chân như mọc rễ, không nhấc lên nổi. Họ vội gọi cho chủ tiệm.
Ông chủ cửa hàng thú cưng trong điện thoại giọng rất thiếu kiên nhẫn. Thầy Tiểu Hùng biết nói lý với gã vô ích, vì trên pháp luật, lũ mèo ấy đúng là "tài sản" mà gã có quyền định đoạt, nên thầy dứt khoát ra giá luôn.
Tối ấy, bốn gã thanh niên lực lưỡng hẹn nhau đi ăn nướng ra khỏi nhà tay không, lúc về thì tay xách nách mang một cái lồng mèo. Que nướng chẳng được ăn, bia không uống, quần áo dính mùi xú tạp nham giặt thế nào cũng không sạch, nhưng ai nấy đều thấy mình vừa làm một việc vui hơn ăn nướng gấp trăm ngàn lần.
Thầy Tiểu Hùng ôm con mèo cào cửa về, đặt tên là "Mễ Tử".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT