Lưu Hồng Lượng đã bất mãn với việc nuôi vẹt trong nhà từ lâu.
Ồn ào, hôi hám, lại còn tốn kém... Mỗi tháng riêng tiền thức ăn, đồ ăn vặt, thuốc men và đồ chơi cho lũ vẹt đã ngốn một khoản tiền không nhỏ. Dù số tiền đó được lấy từ hầu bao của ông cụ, trong mắt Lưu Hồng Lượng, nó cũng đau như cắt da cắt thịt. Đã xót của vô cớ, huống chi việc chăm sóc chúng còn tiêu hao không ít công sức.
Năm ngoái, nhân dịp sinh nhật ông cụ, con gái ông đòi mua một con vẹt mà trong nhà chưa có để làm quà mừng thọ. Không nỡ từ chối con gái, Lưu Hồng Lượng đành móc tiền ra mua, nhưng trong lòng vẫn không thoải mái. Ông chỉ có thể tự an ủi mình rằng bố già tuổi cao nên cần được dỗ dành.
Đương nhiên, dỗ dành thì dỗ dành, nhưng điện thoại vẫn phải gọi:
“Vẹt nhiều thật sự quá ồn ào, không có lúc nào yên tĩnh cả, hay là mình xử lý bớt đi một ít đi... Bố tuổi cao rồi, chăm sóc mấy con chim này không dễ dàng, lỡ mệt thì sao, lỡ mệt sinh bệnh thì chúng con biết làm thế nào...”
Kết quả là ông bị mắng cho một trận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT