Thẩm Tu Viễn hoàn toàn mờ mịt.
“Chỉ ghét rắn.” Mặc dù không hiểu vì sao đối phương lại hỏi vậy, nhưng y vẫn nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi trả lời, “Nếu là những thứ khác thì vẫn chấp nhận được.”
Chẳng lẽ Mạnh Viêm định làm món cá chình nướng, hay lươn xào gì đó nên mới đặc biệt đến hỏi y có thích ăn không?
Trước đây ở Bạch Lộ Thành, đối phương từng vì muốn xin lỗi mà nghĩ đủ cách nấu cho y nhiều món ngon. Hiện giờ y đã tin tưởng tay nghề của hắn đến mức mù quáng. Thậm chí y nghĩ, chỉ cần là món do Mạnh Viêm làm, cho dù nguyên liệu có kỳ lạ thế nào, chắc chắn vẫn ăn được.
Ai ngờ điều Mạnh Viêm muốn nói lại hoàn toàn khác.
Nghe sư huynh nói không ghét, hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm: “Sư huynh, ta có một bí mật muốn nói với huynh.”
Sau khi vào phòng, Mạnh Viêm đã quan sát xung quanh, xác nhận không có ai, cũng không có hơi thở lén lút nghe trộm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT