Thẩm Tu Viễn kinh ngạc phát hiện, Mạnh Viêm là mang theo thương tích mà vào.
Trong nguyên tác, thành Tây Châu có rất nhiều huyết mạch Huyền Vũ hoạt động. Nam chính trên đường chạy trốn truy sát ở Tây Châu, vừa nâng cao tu vi, vừa thu phục tiểu đệ, cuối cùng liều mạng giành được tư cách tiến vào Trung Châu, dẫn theo tiểu đệ bước vào vùng đất ấy.
Thẩm Tu Viễn tuy tin rằng đối phương có năng lực trở thành Thiên Địa Cộng Chủ, nhưng nhớ lại những tình tiết nam chính nhiều lần thoát chết trong gang tấc trong nguyên tác, y ít nhiều vẫn có phần lo lắng và không đành lòng. Vì thế y dặn dò người của tổ chức “Nghịch”, nếu Mạnh Viêm có xảy ra xung đột với tộc Huyền Vũ, thì đừng giúp Huyền Vũ.
Làm như vậy, tổ chức “Nghịch” sẽ không trở thành tổ chức pháo hôi đối đầu với nam chính như trong nguyên tác nữa.
Biết đâu, chờ đến khi nam chính trở thành Thiên Địa Cộng Chủ, họ còn có thể nhận được công lao theo rồng.
Vốn dĩ “Thuận Thiên” và tổ chức “Nghịch” đã không ưa nhau, lời căn dặn này của Thẩm Tu Viễn cũng không tính là trái với hình tượng minh chủ. Tuy nhiên, dưới sự giải nghĩa tận tình của Minh Cửu và những người khác, câu nói ấy tự động được hiểu thành “giúp Mạnh Viêm”. Vì vậy, Minh Cửu mới không tình nguyện mà vươn tay trợ giúp nam chính.
Nhưng, tình hình ở Tây Châu có lẽ nghiêm trọng hơn y tưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play