Khi Mạnh Viêm lên tiếng nhắc nhở, Thẩm Tu Viễn đã triệu hồi linh kiếm của “Thẩm Mạn Mạn”, chuẩn bị chống kiếm xuống đất để giữ vững thân thể. Tay vừa chạm vào chuôi kiếm, y liền cảm thấy eo mình nhẹ bẫng, lực rơi xuống lập tức chậm lại.
Mạnh Viêm đã ôm lấy eo y, đưa y rời khỏi đống lửa bên cạnh.
Eo của tiểu sư đệ nhỏ đến mức không đầy một vòng tay, ấm áp mà mềm mại.
Giữa hai luồng lực, một kéo xuống, một đưa đi, cổ áo của Thẩm Tu Viễn khẽ mở ra. Gần như theo phản xạ, Mạnh Viêm nhìn về phía nốt ruồi đỏ nằm dưới xương quai xanh bên trái. Hắn dường như nhớ rằng, bên cạnh xương quai xanh của vị thần y kia, cũng có một nốt ruồi như vậy.
Trong khoảnh khắc ấy, vô số suy nghĩ lướt qua đầu Mạnh Viêm.
Sao có thể trùng hợp đến vậy? Hai người hắn quen biết, lại có cùng một nốt ruồi ở vị trí tương tự.
Là trùng hợp, hay là do con người sắp đặt?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play