Mạnh Viêm thấy y chần chừ, khẽ mỉm cười:
“Vậy nướng cá nhé?”
Bên cạnh là vách đá gần như thẳng đứng, đá núi lởm chởm kỳ dị, xa xa là những ngọn núi xám nhạt, bao phủ bởi một tầng sương mù mỏng màu xanh lam nhạt. Khi Mạnh Viêm cười trông rất thuần khiết, như ánh nắng ban mai rực rỡ.
"Thẩm Mạn Mạn" nở nụ cười đặc trưng đáng yêu của tiểu sư đệ: “Mạnh sư huynh, để đệ giúp huynh.”
Y thật sự không thể để bệnh nhân động tay động chân, còn bản thân thì đứng một bên làm khán giả. Nhưng y vốn chẳng có năng khiếu bắt cá, đứng trên tảng đá lỡ trượt chân, suýt chút nữa ngã xuống hồ nước.
May mà Mạnh Viêm phản ứng nhanh, lập tức kéo y dậy: “Để ta làm thì hơn.”
Vì vậy, y bèn đứng sang một bên với vẻ mặt đầy ấm ức, tự thi triển chú trừ nước và chú tránh nước muộn màng, cẩn thận hỏi: “Mạnh sư huynh, vậy đệ giúp huynh... xử lý cá nhé?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT