Lâm Tiêu Dương ngơ ngác nhìn anh đi càng lúc càng xa khỏi tầm mắt mình, nhìn bóng dáng anh biến mất vào trong những tán cây. Chiếc chủy thủ bị anh ném lại bên cạnh cậu cơ hồ còn mang theo chút máu, đất trên mặt bị nhuộm thành từng chấm thâm đậm.
Cậu run rẩy nắm lấy chuôi dao, trên đó tựa hồ vẫn còn mang theo hơi ấm lòng bàn tay của người kia.
Những người trên bờ biển đứng thành một hàng chỉnh tề, vẻ u tối trong thần sắc Chu Văn chợt lóe lên, tay phải hờ hững đặt trên tay cầm màu xám bạc, một lát sau lại buông xuống.
“Đội phó, xác định muốn bắt đầu dùng loại đồ vật này sao?” Hắn như là còn có chút băn khoăn, “Sát thương do loại kích thích này tạo ra vốn dĩ đối với sinh vật đáy biển cực lớn, một khi khởi động, tất cả sinh vật thủy sinh trong hải vực này đều sẽ tử vong, toàn bộ hệ sinh thái đáy biển cũng sẽ hoàn toàn tê liệt.”
Đội phó quay đầu lại, lạnh lùng nhìn hắn một cái. Vết sẹo trên mặt càng làm sắc mặt anh ta lúc này mang theo chút dữ tợn, “Làm rõ ràng mục đích của chúng ta, những thứ khác đều không liên quan đến cậu.”
Chu Văn sửng sốt, ánh mắt như có chút sợ hãi né tránh, trầm mặc một lúc lâu vẫn lại một lần nữa mở miệng nói: “Nhưng mục đích của chúng ta chỉ là bắt con nhân ngư bị thương kia, không cần thiết phải phá hủy toàn bộ vòng sinh thái hải vực…”
Chữ cuối cùng hắn còn chưa kịp nói ra, đột nhiên đã bị đội phó trước mặt nắm cổ áo mạnh mẽ kéo tới trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT