“Bọn họ…” Lâm Tiêu Dương chống người bò lên bờ, lúc này mới miễn cưỡng có thể hóa ra đôi chân. Băng gạc sớm đã rơi xuống biển, lúc này vết thương trên da tuy rằng đã khép lại gần hết, nhưng nhìn vẫn mang theo chút ý vị dữ tợn, làm nổi bật làn da ở bắp chân càng thêm tái nhợt. “Bọn họ biết anh ở đây sao?”
Sau nụ hôn vừa rồi, cậu có chút không dám ngẩng đầu đi nhìn người trước mặt. Chỉ có thể ôm đầu gối ngồi tại chỗ, ngơ ngác nhìn chằm chằm vết thương trên bắp chân.
Lương Húc Nhiên nhíu mày, ánh mắt mang theo chút lạnh lẽo. Anh nghiêng người tựa vào sườn rừng cây, thẳng đến khi thấy đội người kia hoàn toàn rời đi, lúc này mới thả lỏng.
“Mục tiêu của họ không chỉ có em.” Lương Húc Nhiên lạnh lùng mở miệng, ý tứ trong lời nói không tỏ rõ thái độ, “Nếu em muốn sống, thì một bước cũng đừng rời khỏi bên cạnh tôi.”
Lâm Tiêu Dương cơ hồ không có bất kỳ nghi ngờ gì mà gật gật đầu.
“Đi về trước.” Lương Húc Nhiên dừng một lát, mới đứng dậy, nhìn bóng đêm đen kịt phía trước. Tầng mây lại một lần nữa che khuất ánh sáng sao trời, mặt biển cũng khôi phục yên lặng.
Lâm Tiêu Dương bị động tác đứng lên của anh kéo, cổ tay cũng không khỏi vừa động, chỉ có thể đi theo anh đỡ thân cây đứng dậy, “Bây giờ chúng ta, vẫn phải về chỗ cũ sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT