"Vậy em..."
"Em không sao." Lúc này tất cả những gì Lâm Tiêu Dương nghỉ đến đều là bằng mọi cách phải ngăn Lương Húc Nhiên tiến vào thư phòng, phúc chí tâm linh thốt ra một câu: "Anh giúp em một chút được không."
Lương Húc Nhiên dường như rất bất ngờ, ra vẻ hơi giật mình, hắn nhìn ánh mắt vô cùng suy yếu lại gần như đang cầu xin của Lâm Tiêu Dương, trong lòng mềm nhũn.Hắn đột nhiên cảm thụ được một cảm giác chưa bao giờ từng có, nhưng lại không rõ đến tột cùng là gì.
Lâm Tiêu Dương chú ý tới sắc mặt hắn thay đổi, gần như hồi hộp đến độ mồ hôi lạnh vã đầy ra. Đợi đến khi người đó cuối cùng cũng thở dài ngồi lại bên người mình, lúc này cậu mới lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Dầu gì vẫn là ngăn được hắn lại rồi.
Một giây sau, thân thể lung lay sắp tan vỡ của cậu được hắn ôm vào trong ngực.
Cả người Lâm Tiêu Dương cứng đờ, còn chưa kịp làm gì, bàn tay vẫn luôn đè chặt dạ dày của cậu được một đôi tay ấm áp che phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play