Máu tươi theo khóe miệng tràn ra, rồi rơi xuống. Trong mắt Lương Húc Nhiên càng kinh hoảng vô cùng, hắn luống cuống lấy khăn tay lau sạch vết máu ngoài miệng cho cậu, một tay đỡ gáy cậu. Hắn nhìn dáng vẻ đau đớn không chịu nổi của người này, muốn kéo lấy cánh tay đang căng chặt của cậu, nhưng lại chẳng thể di chuyển.
Tất cả ý thức của Lâm Tiêu Dương đều như bị trận đau đớn này nuốt sống, bốn phía gần như trống rỗng; cậu không nhìn thấy, cũng chẳng nghe nổi thứ gì. Thứ duy nhất cậu có thể cảm nhận được chính là đau đớn như khoan đυ.c trong dạ dày, dường như muốn xé rách thể xác đang sống sờ sờ của cậu một cách khổ sở nhất.
Cậu muốn chết cũng không chết nổi, ngay lúc này âm thanh của 007 lại truyền đến.
[ Kí chủ yên tâm, trong vòng nửa khắc tới ngài vẫn sẽ không ngất xỉu. ] Lời nói 007 bây giờ lại có vẻ lạnh lùng quá, [ Tiếp tục nhiệm vụ. ]
Lâm Tiêu Dương không còn sức để nghĩ đến gì khác, lại càng không hơi đâu đi phun tào 007. Trong mơ hồ cuối cùng có thể cảm giác được một chút, cũng chỉ là hơi hơi biết được có ai đó muốn gỡ cánh tay của mình ra, cậu vừa vô thức kháng cự, thì đã bị bàn tay kia nắm thật chặt.
"Tiêu Dương?"
Không biết đã qua bao lâu, chờ đến khi cậu cuối cùng cũng khôi phục được một chút tỉnh táo, lúc này cậu mới nghe thấy Lương Húc Nhiên lo lắng gọi tên cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT