Trên Đăng Cao Lâu, tầm nhìn rất thoáng đãng, không chỉ thấy được rừng trúc phía tây mà còn nhìn được cả khoảng sân phía đông. Dưới mái hiên, hai người họ đang tình tứ, thì thầm to nhỏ. Nàng thanh nhã thoát tục, chàng tuấn mỹ phi phàm. Cảnh tượng bình dị ấy, lọt vào mắt Nam Cung Duệ lại có chút chướng mắt.
Phạm Di và Quan Vân Kiều nhìn nhau. Là phụ nữ, cả đời gặp được một người đàn ông thật lòng yêu thương mình, đó là một điều hạnh phúc biết bao.
"An Tây Nguyệt gặp được Nam Cung thế tử thật là phúc khí của nàng."
Quan Vân Kiều đột nhiên nói.
Nam Cung Nguyên Dập ở kinh đô tuy là một công tử ăn chơi trác táng, nhưng tướng mạo tốt, gia thế tốt, nghe nói văn tài cũng tốt, nên việc Văn Đình Đình theo đuổi hắn cũng là có lý do.
Quan trọng nhất là, vị thế tử mà ai cũng ngưỡng mộ, sinh ra đã ngậm thìa vàng này, lại không ham nữ sắc. Giới quý nữ đều đồn rằng, hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi vẫn chưa lấy vợ, có lẽ hắn không thích phụ nữ. Một tài nữ như Văn Đình Đình, ai mà không thích, vậy mà Nam Cung Nguyên Dập lại tránh nàng như rắn rết.
Phạm Di nói: "Phải là Nam Cung thế tử gặp được An Tây Nguyệt mới là phúc khí của hắn chứ. Tính tình tốt, dung mạo đẹp, lại thông minh. Nàng tuy bình thường không thể hiện, nhưng luôn khiến người ta phải bất ngờ. Lần đầu tiên ta thấy An Tây Nguyệt ở phủ Trưởng công chúa đã thích nàng rồi. Vương phi có còn nhớ câu đố 'Con gì đi cũng ngồi, ngồi cũng ngồi, ngủ cũng ngồi?' không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT