An Tây Nguyệt liếc nhìn hai người, thấy họ không bị thương nặng, nàng mới để ý thấy sườn bên trong của con ngựa bị một con dao găm đâm vào.
An Tây Nguyệt lập tức quyết đoán, bò ra khỏi thùng xe, tìm đúng dây cương nắm chặt lấy. Dù bàn tay bị dây thừng siết đến rớm máu, nàng cũng không hề nới lỏng, cố gắng điều khiển con ngựa rời khỏi trục đường chính.
Lúc này, nàng chỉ có thể gắng sức ghì đầu ngựa rẽ vào con đường nhỏ bên cạnh để nó không lao vào đoàn rước dâu, cũng không làm bị thương thêm dân chúng vô tội. Nhìn vào vết thương đang tuôn máu trên sườn ngựa, nàng biết có kẻ muốn mưu hại mình. Nàng phải bình tĩnh, phải tìm cách tự cứu.
An Tây Nguyệt lúc này tựa như một vị tướng quân bách chiến bách thắng, ánh mắt lạnh lùng mà trầm ổn. May mà kỹ thuật cưỡi ngựa của nàng không tệ, lại biết chút võ công nên mới không đến nỗi chật vật.
Nàng tung người lên không, mượn lực lật người sang phía bên sườn bị thương của con ngựa. Cũng may vì xe ngựa lật nghiêng nên dân chúng xung quanh đã tản ra, không ai bị thương.
Mọi người đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía nữ tử tuyệt sắc trên lưng ngựa. Tà váy hồng tung bay như những đóa hoa đào trong gió, đẹp không sao tả xiết. Chuỗi hạt trên búi tóc va vào nhau tạo nên những tiếng leng keng trong trẻo, vui tai. Thời gian như ngưng đọng lại trong khoảnh khắc ấy, chỉ thấy An Tây Nguyệt dùng sức ghì chặt con ngựa đang phát cuồng, khiến nó ngã khuỵu xuống đất.
Không làm ai bị thương là kết quả tốt nhất. An Tây Nguyệt thuận thế lăn một vòng trên đất, nhưng hai tay vẫn ghì chặt dây cương. Nếu nàng không khống chế được con ngựa, e rằng nó sẽ lao vào đoàn rước dâu, khi đó không chỉ làm bị thương dân chúng mà còn phá hỏng hôn sự thanh thế lừng lẫy này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT