An Đình Hiên thấy đôi mắt to rực rỡ của An Tây Nguyệt tràn ngập hạnh phúc, lòng chợt kinh ngạc, thì ra Nguyệt nhi đã có tình cảm sâu đậm với hắn đến vậy.
Nàng không hề nhắc đến Trâu Hành, nhưng hôm nay lại đồng ý lời cầu thân của Nam Cung Nguyên Dập ngay trước mặt Trâu Hành, e rằng cũng là muốn dập tắt ý định của tổ mẫu.
Tiết thu ngày càng đậm, không khí cũng ẩm ướt hơn. An Tây Nguyệt vừa về đến Quân Lan Uyển đã ngửi thấy một mùi hương nồng nàn. Tú Nhi đứng đợi ngoài cửa, mặt mày tươi rói, lập tức chạy ra đón: "Đại tiểu thư, cuối cùng người cũng về rồi."
"Chuyện gì mà khiến ngươi vui thế?"
Điều khiến An Tây Nguyệt không ngờ là cả Quân Lan Uyển được phủ đầy những đóa hồng đỏ mọng, tươi tắn. Loài hoa này ở Hoa quốc có lẽ rất phổ biến, nhưng xuất hiện ở Bắc triều vào mùa này thì không nghi ngờ gì chính là một báu vật hiếm có.
"Đại tiểu thư, đây là do thế tử gửi tới." Tú Nhi vui vẻ nói. Loài hoa này thật đẹp, không biết thế tử đã lấy ở đâu ra nhiều như vậy để dỗ đại tiểu thư vui lòng.
An Tây Nguyệt đoán: "Đây hẳn là cống phẩm. Nam Cung Nguyên Dập sao lại ngông cuồng đến mức dám động vào cống phẩm của Hoa quốc?" Hắn không phải đang hại ta sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play