Nam Cung Hạo ở trong mật thất một lúc lâu, trước mắt là một mảng tối đen. Ở trong bóng tối ngược lại khiến hắn cảm thấy rất an tâm. Khi còn nhỏ, mẫu phi cũng thường thích nhốt hắn vào mật thất, lúc đó hắn rất sợ hãi, nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy an toàn.
Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân khe khẽ: "Chủ tử, An tiểu thư vẫn còn ở thiên điện. . ."
Một khắc sau, Nam Cung Hạo mới mở cửa ra, đi thẳng về phía thiên điện.
An Tây Lâm đã ở đây chờ mấy canh giờ, vốn đã run sợ, lại không biết Tứ hoàng tử nghĩ gì, nước mắt liền tuôn rơi: "Điện hạ, hôm nay thật sự đã dọa chết Lâm nhi rồi."
An Tây Lâm rất chủ động, trước mặt hạ nhân đã ôm chầm lấy Nam Cung Hạo, yếu ớt như không có xương. Nam Cung Hạo thấy nàng áp sát vào mình, mày nhíu chặt lại, nhưng miệng lại nói: "Lâm nhi đừng sợ."
Nam Cung Hạo rất hài lòng với biểu hiện của An Tây Lâm. Lần trước, hắn đã lợi dụng An Tây Lâm để dẫn Đại hoàng tử đến ngõ Yên Chi, từ đó mới xảy ra màn kịch Đại hoàng tử giết chết hoa khôi Hồng Lâu. Tuy không lấy được mạng Đại hoàng tử, nhưng cũng đã giáng một đòn mạnh vào khí diễm * (khí thế) kiêu ngạo của Hoàng hậu, công lao của An Tây Lâm không thể không kể đến.
Ánh mắt Nam Cung Hạo lạnh băng, ra hiệu cho đám người hầu lui ra. Bọn họ rất hiểu chuyện, lập tức lui ra ngoài, đóng cửa phòng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT