An Tây Nguyệt không giận mà còn cười:
"Ta còn tưởng ngươi đã là người chết rồi chứ. Biết nổi giận cũng là chuyện tốt."
Nam Cung Cẩm ngước mắt nhìn khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của An Tây Nguyệt. Hắn không ngờ ở kinh đô lại có người phụ nữ mặt dày đến thế, người ta bảo cút mà vẫn còn cười hớn hở.
Lúc này, An Tây Nguyệt không hề tức giận, ngược lại còn mạnh bạo kéo tay Nam Cung Cẩm để bắt mạch, nói:
"Mạch đập đã ổn định hơn lúc nãy. May là ngươi còn trẻ, vấn đề lớn nhất là ở trên mặt. Nếu uống thuốc đúng giờ, vết thương đã không đến nỗi mưng mủ. Bây giờ ta sẽ viết hai đơn thuốc, sáng tối mỗi lần một thang, uống liên tục ba ngày. Trước mắt, ta phải xử lý vết thương cho ngươi đã."
Tay An Tây Nguyệt không ngừng làm việc, miệng thì tự mình nói. Nàng không phải đang cầu xin hắn cho mình chữa bệnh. Đối với loại người một lòng muốn chết nhưng không có dũng khí như Nam Cung Cẩm, nàng lười phải nhiều lời. Có những chuyện chỉ cần nói đến là đủ, trải qua bao nhiêu biến cố, nàng tin Nam Cung Cẩm có khả năng tự suy nghĩ.
An Tây Nguyệt đã học võ một thời gian, sức tay tuy không bằng nam tử, nhưng Nam Cung Cẩm hiện tại vô cùng yếu ớt, lại gầy gò, nên dù hắn có buông lời cay độc, An Tây Nguyệt vẫn chiếm thế chủ động, ra lệnh cho Yến Thanh và Yến Minh chuẩn bị nước, băng gạc và các vật dụng khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT