Nghĩ đến đây, An Tây Nguyệt quyết định, phàm là nơi nào có Nam Cung Hạo, nàng đều không muốn đến. Nhưng nàng chịu ảnh hưởng quá sâu sắc từ Mai Tông Chính, muốn trở thành một y giả thì phải có tấm lòng nhân hậu. Cuối cùng, nàng đồng ý rằng nếu tối nay Mai Tông Chính không về, sáng mai nàng sẽ đến chẩn trị cho Lục hoàng tử.
Sau khi Yến Thanh rời đi, Mai Vân Phong gọi An Tây Nguyệt vào thư phòng. Mai Thư Thanh không yên tâm nên cũng đi theo.
"Nguyệt nhi, ngay cả Thẩm thái y cũng không chữa khỏi bệnh cho Lục hoàng tử, con chỉ là một tiểu cô nương mười sáu tuổi, căn bản không biết y thuật. Chuyện này hãy đợi ngoại tổ phụ con về rồi quyết định. . ."
Thời trẻ, Mai Vân Phong cũng bị ép học y, nhưng hắn hoàn toàn không có hứng thú. Lần này trở về, thấy cháu gái viết một tay chữ đẹp, hắn tuy kinh ngạc nhưng nghĩ lại mấy năm không gặp, chút thay đổi này của nàng cũng có thể hiểu được.
"Những dược điển quý giá của ngoại tổ phụ đều gửi ở phủ chúng ta. Mấy năm nay, các chứng bệnh trong những y thư đó đều nằm trong đầu con, thậm chí có thể đọc ngược làu làu. Con theo ngoại tổ phụ ở Tấn thành mấy tháng, người lại dốc lòng truyền dạy. Nguyệt nhi tự tin tuy không bằng ngoại tổ phụ mười phần, nhưng bảy tám phần thì vẫn có."
An Tây Nguyệt biết không ai tin mình, vì vậy nàng phải nỗ lực chứng minh bản thân.
"Mấy tháng mà con đã học thành tài rồi sao? Cữu phụ từ nhỏ cũng được nghe nhiều nên biết đôi chút, tiểu cô nương thì nên ngoan ngoãn ở nhà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT