Sau này An Tây Nguyệt mới biết cữu mẫu đã sớm quen biết Trưởng công chúa, chỉ là họ đã nhiều năm không gặp. Nghe giọng điệu của cữu mẫu, quan hệ của hai người dường như có chút không hòa hợp.
An Tây Nguyệt vốn định đi thăm Phạm Di, tiện thể chúc mừng tân hôn, nhưng nghĩ lại sợ đường đột, cuối cùng đành từ bỏ ý định.
Đến chạng vạng, Mai Vân Phong mới về phủ. An Tây Nguyệt gặp được tự nhiên rất vui mừng, hàn huyên vài câu, cữu cữu lại muốn kiểm tra học vấn của nàng. Trước kia, nàng sẽ nói: "Cữu cữu là võ tướng, kiểm tra học vấn làm gì." Rõ ràng ngoài việc biết vài chữ, nàng chẳng biết gì cả, chữ viết lại như gà bới.
Bây giờ, ánh mắt An Tây Nguyệt sâu sắc và già dặn, nàng hào sảng nói:
"Vậy Nguyệt nhi xin múa rìu qua mắt thợ."
An Tây Nguyệt trong mắt tràn đầy tự tin. Kiếp trước, nàng đã khổ công luyện chữ, nay quả ngọt kiếp này chính là nhờ nhân duyên kiếp trước. Nét chữ của nàng như mây bay nước chảy, mạnh mẽ, dứt khoát, liền một mạch.
Nàng biết cữu phụ tuy là võ tướng, nhưng thư pháp lại là niềm đam mê của ông, thậm chí đã đạt đến cảnh giới tự thành một trường phái. Ông thường nói luyện chữ có thể rèn luyện tâm tính con người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT