Văn thái phó thầm gật đầu, trong lòng còn vì có một học trò được trời phú, có tuệ căn bẩm sinh mà thầm tự hào. Chữ của Nam Cung Nguyên Dập hùng hậu, mạnh mẽ, bút hàm mực no bụng, như mây bay nước chảy, tiêu sái phiêu dật, thực sự là phiêu như du lịch mây bay, kiều như Kinh Long.
Rất tốt, nhưng Văn thái phó thù dai, bài văn dở dang, phê thẳng là không qua.
Nam Cung Hạo thấy ngay cả Văn thái phó đức cao vọng trọng cũng đã đến. Ông là nhà học vấn lớn, nguyên lão ba triều, từng là đế sư của hai đời hoàng đế Đại Bắc triều, rất được phụ hoàng coi trọng, có một bộ phương pháp riêng để phụ tá đế vương. Nam Cung Hạo bất giác lộ vẻ tôn kính với Văn thái phó. Nếu được ông ủng hộ, cơ hội của hắn đến với vị trí đó lại gần thêm một bước.
Văn thái phó đến trước mặt Nam Cung Hạo, liếc nhìn Nam Cung Hạo, thản nhiên nói:
"Bài 'Tòng Quân Hành' này của Tứ hoàng tử, bút pháp tinh xảo, nét bút sắc bén. Phô trương tài năng cố nhiên tốt, nhưng nếu không biết thu liễm, ngược lại sẽ được không bù mất. Nhìn chữ mà xem, Tứ hoàng tử có chút nóng vội, nếu tĩnh tâm lại, nhất định có thể tiến thêm một bậc."
Nam Cung Hạo biết được Văn thái phó nói như vậy đã là rất tốt, chỉ là chữ của Nam Cung Nguyên Dập thì sao, tại sao không thấy Văn thái phó phán xét thắng thua.
Hắn cung kính nói với Văn thái phó:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT