"Đại tiểu thư, người ta nói khó nghe như vậy mà người vẫn còn cười được sao?"
Tú Nhi trước kia không biết chữ, nhưng sau một thời gian theo hầu An Đình Duẫn, nàng cũng học lỏm được ít nhiều khi Đại phu nhân mỗi ngày đều dạy tiểu thiếu gia đọc sách.
"Nào là phụ tâm lang say đắm hàn môn nữ, nào là tiểu sư muội nhu nhược theo đuổi phu quân rồi bị ruồng bỏ. . . Lần này thì xong thật rồi, Đại tiểu thư làm sao mà gả đi được nữa! Kẻ khốn kiếp nào đã viết ra thứ này chứ!"
Tú Nhi sốt ruột đến sắp khóc.
"Chẳng lẽ không có ai nói được lời nào tốt đẹp sao?"
An Tây Nguyệt chẳng buồn để tâm.
Nàng đứng dậy khỏi bàn trang điểm, chỉ búi tóc một cách đơn giản rồi cài lệch một cây trâm bạch ngọc lan. Vài lọn tóc mai mềm mại rủ xuống bên tai, còn lại mái tóc đen như thác đổ buông xõa sau lưng. Nàng vận một bộ trường sam trắng, viền áo và tay áo có thêu hoa hải đường, trông quả thực xinh đẹp động lòng người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play