Mụ Vương thấy lão phu nhân ngồi trên cao vị mà nói năng hòa nhã, chậm rãi, liền vênh mặt lên, ra vẻ con trai mình chẳng thiệt thòi gì. Dù sao đi nữa, tin tức từ hôn truyền ra ngoài, người mất mặt là tiểu thư nhà này, còn Nguyên nhi nhà mụ là tú tài, chẳng phải nhà họ Thương giàu có kia đang sốt sắng muốn gả con gái cho con trai mụ sao. Nghĩ vậy, mụ ta liền ưỡn ngực, ngồi thẳng tắp.
Sau đó, Dương bà mối đứng ra làm chứng cho hai nhà trao đổi tín vật, trả lại sinh thần bát tự của đối phương, xem như hôn sự đã được hủy bỏ.
Một lát sau, Liễu ma ma dẫn người đến kho lấy mấy hòm sính lễ của nhà họ Vương ra. Vừa kiểm kê, đã phát hiện thiếu đồ.
Mụ Vương lập tức làm ầm lên, lời nào khó nghe cũng lôi ra nói:
"Lúc sính lễ được mang vào, có cả danh sách đàng hoàng. An Bình Hầu phủ đường đường mà lại đi biển thủ sính lễ của một thứ nữ sao? May mà Bảo Nhi nhà ta không cưới tiểu thư nhà các người, không chừng An phủ các người đến của hồi môn cũng chẳng cho, thế thì nhà họ Vương chúng ta chẳng phải lỗ to rồi sao? Phì, thế gia cái nỗi gì."
Mụ Vương tha hồ thể hiện tài năng chanh chua của mình, cả đại sảnh chỉ toàn tiếng của mụ ta:
"Thiếu trâm vàng, thiếu vòng ngọc, đến cả đôi khuyên tai viền bạc cũng không thấy đâu. Vương bà tử ta không chịu đâu, phải trả lại đủ số."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT