Hôm sau, An Tây Nguyệt dậy từ rất sớm. Tú Nhi cũng đã trở về, chuẩn bị sẵn đồ dùng cho nàng. Vừa đẩy cửa bước vào, Tú Nhi đã ngửi thấy một mùi rượu thoang thoảng.
"Đại tiểu thư, người uống rượu ạ?"
An Tây Nguyệt đang tự mình dọn dẹp giường chiếu trong phòng trong. Vết bầm trên lưng đêm qua đã được xoa bóp nên sáng nay đỡ hơn nhiều. Vừa nghe Tú Nhi nhắc đến rượu, mặt nàng bỗng đỏ bừng như quả táo, lúng túng lắp bắp:
"Rượu? Rượu gì cơ?"
An Tây Nguyệt gần như buột miệng nói ra, đầu óc trống rỗng, cảm giác như bị bắt gian tại trận. Nam Cung Nguyên Dập chỉ rất lịch sự, không hề có tạp niệm mà giúp nàng chữa vết thương ở lưng, vậy mà sao tim nàng lại đập thình thịch thế này.
Nàng tự nhủ, mình là một đại phu, sau này khó tránh khỏi gặp những trường hợp tương tự, dù đối phương là nam nhân, nàng cũng sẽ tận tình cứu chữa. Nghĩ đến đây, An Tây Nguyệt mới dần bình tĩnh lại.
Nam Cung Nguyên Dập quả thực chỉ đang giúp nàng chữa trị vết thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play