An Ngọc Tiêu bước ra khỏi thư phòng. Đêm đã khuya mà hắn vẫn không tài nào ngủ được, trong đầu rối như tơ vò. Cứ đi lang thang một hồi, hắn lại đến bên hồ ngọc, thấy Thế tử nửa đêm nửa hôm vẫn còn ngâm mình dưới nước, lại còn mặc nguyên cả y phục, hắn lấy làm kỳ lạ, bèn tiến lên nói: "Hạ quan tham kiến Thế tử, đã muộn thế này người vẫn chưa nghỉ ngơi sao?"
Thực ra chỉ một canh giờ nữa là trời sáng. An Ngọc Tiêu chỉ nói lời khách sáo, bởi chính hắn cũng vừa mới viết xong văn án và tấu chương, bận rộn đến tận bây giờ.
Nam Cung Nguyên Dập liếc nhìn An Ngọc Tiêu, rồi thản nhiên bước ra khỏi mặt nước:
"An đại nhân ở trong phủ của bản thế tử có quen không?"
"Ở quen rồi, hạ quan đã làm phiền Thế tử." An Ngọc Tiêu vội đáp. Hắn biết công việc mình đang làm có thể đắc tội với nhiều người, dễ rước họa vào thân, nên Thế tử mới đón hắn về đây.
"Hộ bộ cần phải chỉnh đốn. Hoàng thượng đã giao trọng trách này cho An đại nhân, mong rằng ngài sẽ không để Hoàng thượng thất vọng."
Nam Cung Nguyên Dập vừa mới từ phòng con gái người ta ra, vậy mà giờ đây lại dám ở trước mặt cha nàng ra oai. Nếu An Ngọc Tiêu mà biết chuyện, chắc sẽ tức đến giậm chân mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT