Trong sương phòng của Quân Lan Uyển.
An Tây Nguyệt thay bộ váy áo bị vấy mực, tìm một chiếc áo bông ngắn màu hồng nhạt để mặc. Khương Sương lặng lẽ sửa sang lại vạt áo, tà váy cho đại tiểu thư, trong mắt đầy vẻ lo lắng. Nàng đã từng thấy đại tiểu thư bị mấy vị tiểu thư khác chế giễu, chữ của đại tiểu thư quả thực không bằng họ.
An Tây Nguyệt thần thái bình tĩnh như nước, không nhanh không chậm liếc nhìn Khương Sương. Nha đầu này đã trầm ổn hơn trước rất nhiều. Nàng thản nhiên nói:
"Đừng nén nữa, có gì thì nói đi."
Khương Sương thấy đại tiểu thư đã lên tiếng, cuối cùng không nhịn được nữa:
"Lão gia không nói gọi đại tiểu thư đi, đại tiểu thư có thể không đi."
"Ngươi nghĩ ta không đi là giữ được danh tiếng sao? Đến lúc đó, mấy vị muội muội của ta sẽ nói bản tiểu thư nhát như chuột, lâm trận bỏ chạy. Không biết còn có lời nào khó nghe hơn bị truyền ra không. Như vậy chỉ khiến nàng ta càng đắc ý. Thay vì bị động chịu đòn, chi bằng chủ động tấn công."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play