Lập tức, có người bắt đầu chỉ trỏ Vương Nguyên. Tiệm gạo Thương thị nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng để bồi thường một vạn lượng bạc cũng không phải là chuyện dễ dàng.
"Tôi không trộm."
Vương Nguyên thấy mọi người chỉ trỏ mình cũng sốt ruột. Dù sao hắn cũng là người đọc sách, sao có thể chịu được cảnh bị người khác chỉ trỏ.
"Cây trâm bộ dao đó chính là từ trên người công tử rơi xuống, ngươi còn nói không trộm? Chẳng lẽ nó tự mọc chân chạy vào túi ngươi sao? Quận chúa của chúng ta chẳng lẽ lại đi vu oan cho ngươi."
An Tây Nguyệt lạnh lùng châm chọc.
"Hơn nữa, chúng ta và ngươi không thù không oán, quận chúa cần gì phải vu oan cho ngươi."
An Tây Nguyệt lại nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT