Từ nha môn bước ra, Tú Nhi và An Tây Tú đang chờ bên ngoài vội vàng chạy tới.
Tú Nhi tâng bốc:
"Đại tiểu thư, vừa rồi ngài thật tuyệt vời! Tim của Tú Nhi cứ nhảy từ bụng lên cổ họng, rồi lại từ cổ họng rơi xuống bụng, cứ lặp đi lặp lại như vậy chắc Tú Nhi sắp bệnh mất. Sao ngài dám mắng Tứ hoàng tử chứ, ngài không thấy ánh mắt muốn giết người của hắn sao? Nhưng mà, đã đòi lại được công bằng cho người đã chết, giải được oan khuất, Tú Nhi thật sự rất khâm phục ngài."
"Nha đầu ngốc, ta có làm gì đâu."
"Ngài không làm sao? Sao Tú Nhi thấy hình như là nhờ có đại tiểu thư mà cha con nhà họ Phùng mới được minh oan."
Tú Nhi cười một cách ngây thơ, đáng yêu. Nàng phát hiện đại tiểu thư ngày càng dễ gần, như thể cả người đều tỏa ra ánh sáng. Nàng thật sự rất thích đại tiểu thư. Nghe nói Khương Sương tỷ tỷ đang chăm sóc đại phu nhân, vậy thì việc chăm sóc đại tiểu thư cứ giao hết cho Tú Nhi đi, Tú Nhi thầm nghĩ trong lòng.
"Là trầm oan được giải."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play