Trở lại Quân Lan Uyển, An Tây Nguyệt như một đứa trẻ dính lấy đại phu nhân. Kiếp trước là nàng không hiểu chuyện, bị Lâm di nương xúi giục, giận dỗi liền chuyển đến ở trong một viện hẻo lánh. Bây giờ khó khăn lắm mới tìm lại được tình mẹ con, An Tây Nguyệt không nỡ buông tay, nỉ non nói:
"Mẹ, Nguyệt nhi dọn về Quân Lan Uyển ở với mẹ nhé."
Đại phu nhân nhìn con gái làm nũng như vậy, cảm thấy có chút xa lạ, lại nghĩ đến hôm nay Nguyệt nhi thông minh, bình tĩnh cứu mình, trong lòng ấm áp, ôm lấy An Tây Nguyệt, nước mắt liền chảy xuống: "Mẹ đi gọi người dọn dẹp phòng con ngay." Nói xong liền muốn đứng dậy đi ra ngoài.
An Tây Nguyệt giữ chặt đại phu nhân đang muốn đứng dậy, dịu dàng nói:
"Mẹ, cứ để hạ nhân dọn dẹp là được rồi."
"Mẹ không yên tâm. Bây giờ đã vào sâu mùa đông, lạnh lắm, mẹ phải đi kiểm tra xem chăn nệm có đủ ấm không. Bộ chăn gấm tơ tằm kia là thích hợp nhất để dùng bây giờ."
Đại phu nhân từ ái nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT