An Ngọc Tiêu quỳ mấy canh giờ, lúc này hai chân tê dại, ngồi vững vàng trên ghế mềm, nhưng lại cảm thấy như ngồi trên đống lửa. Hắn không hiểu ý của hoàng thượng, người ta đều nói bệ hạ nhân từ, là một vị minh quân.
Lúc này, An Ngọc Tiêu lại cảm thấy sau nụ cười của hoàng đế là những lưỡi dao băng, khiến sống lưng hắn lạnh toát, chiếc mũ ô sa trên đầu có thể rơi bất cứ lúc nào. Hắn thầm than:
"Làm An Bình hầu hai mươi mấy năm, mới thực sự hiểu được thế nào là 'bên vua như bên hổ' . Trước đây, hắn có mấy khi được gặp hoàng thượng đâu."
Nam Đế không nhanh không chậm uống một ngụm trà, rồi ra lệnh cho Phúc công công dâng trà cho An Ngọc Tiêu:
"Ái khanh không cần câu nệ, trẫm chỉ muốn tìm hiểu một chút tình hình thôi."
Nội tâm An Ngọc Tiêu không chịu nổi sự dày vò, hắn lập tức quỳ xuống đất, run giọng nói:
"Thần tuyệt đối không cố ý giấu giếm, thần thực sự lo lắng và sợ hãi, xin hoàng thượng tha tội. Phu nhân của thần cũng bị người ta hãm hại."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play