"Đồ đàn bà độc ác! Bao nhiêu năm qua, ngươi đều coi ta là kẻ ngốc sao? Còn dám chỉ trời thề thốt chuyện này không phải do ngươi làm? Ngươi trông thì hiền lành, sao tâm địa lại độc ác đến vậy? Ta việc gì cũng chiều theo ngươi, bảo vệ ngươi, đại phu nhân cũng không tranh giành với ngươi, việc nhà cũng giao cho ngươi quản, ngươi còn có gì không vừa ý? Ngươi có còn coi ta ra gì không, mà dám gây ra chuyện gió tanh mưa máu trong nhà này!"
Ánh mắt Lâm di nương vô cùng hoảng loạn. Mới vừa rồi trên giường còn ngon ngọt, sao sự việc lại vượt khỏi tầm kiểm soát thế này? Nàng ta hít một hơi thật sâu. Bọn họ không có chứng cứ, việc này nàng làm kín như bưng, không ai nắm được thóp của nàng. Chỉ cần cắn răng không nhận, hầu gia cũng không thể định tội nàng.
Lâm di nương lập tức quỳ trên đất khóc lóc thảm thiết, dáng vẻ yếu đuối như sắp đứt hơi, vô cùng oan ức, nơi vừa bị An Ngọc Tiêu đá vẫn còn đau nhói:
"Hầu gia, Uyển nhi oan uổng quá! Thiếp sao dám hại đại phu nhân, thiếp kính trọng người còn không kịp, sao dám hại người chứ? Cách thức độc ác như vậy, thiếp làm sao nghĩ ra được? Uyển nhi thật sự rất oan uổng."
An Ngọc Tiêu bị tiếng khóc của Lâm di nương làm cho lòng chùng xuống. Gương mặt đẫm lệ của nàng ta toàn là vẻ oan ức, khiến hắn động lòng, bất giác cảm thấy đối xử với một nữ tử xinh đẹp như vậy có phải quá tàn nhẫn không. Sắc mặt hắn vừa dịu đi một chút.
Thì nghe thấy Liễu ma ma phẫn nộ nói:
"Lão gia không có ở phủ, mấy hôm trước đại tiểu thư vô cớ rơi xuống nước, Lâm di nương không có bằng chứng đã xử tử nhũ mẫu của đại tiểu thư, nói nhũ mẫu bảo vệ chủ không chu toàn. Bảo vệ không chu toàn cũng đâu đến mức phải chết."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT