An Tây Nguyệt nhíu mày:
"Thực Nhân Hoa chính là Long Ti Thảo. Mùi hương của nó thực chất là một loại mê dược, người hay động vật hít phải sẽ bị mê hoặc, sau đó bị nó xem như con mồi mà ăn thịt. Đây chính là điểm nguy hiểm và đặc biệt nhất của Long Ti Thảo."
"Nhụy hoa của nó màu trắng sữa, hình sợi, đó chính là thuốc giải chúng ta cần tìm. Nhưng muốn lấy được nó chẳng khác nào nhổ răng trong miệng cọp."
An Tây Nguyệt lo lắng nói.
Nam Cung Nguyên Dập liếc nhìn đóa Thực Nhân Hoa đang lao tới, khinh miệt cười một tiếng, đáy mắt ánh lên vẻ tự tin và ngạo nghễ, dường như vạn vật xung quanh chẳng đáng để hắn bận tâm. Hắn ngạo nghễ nói: "Nếu so về tốc độ, cứ tin ta, nó không thể nào nhanh bằng bản thế tử. Tiểu Nguyệt Nhi, ngươi chỉ cần cho ta biết phải lấy bộ phận nào của nó là được."
Năm nào Nam Cung Nguyên Dập cũng đến Nam Sơn, chỉ vì nỗi niềm canh cánh trong lòng, nên hắn đương nhiên nhận ra Thực Nhân Hoa, thậm chí còn thường dùng chúng để luyện tập. Chỉ là, hắn không biết nó còn có tên là Long Ti Thảo, càng không biết thứ "nước bọt" trong miệng nó có thể cứu mạng mình.
An Tây Nguyệt vốn nghĩ sẽ rất khó khăn, nhưng khi thấy tốc độ của Nam Cung Nguyên Dập còn nhanh hơn cả gió, nàng liền ngây người. Nàng không thể ngờ rằng, bóng dáng hắn trước mắt bỗng hóa thành một cơn lốc, trong nháy mắt đã lao vào miệng hoa đỏ như chậu máu của Thực Nhân Hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT