"Văn Sơn đạo nhân, ngài ra đây đi! Ngài bày mê trận này là có ý gì? Ta phải ra khỏi trận thế nào đây?"
An Tây Nguyệt thấy Văn Sơn đạo nhân im lặng hồi lâu, liền cao giọng gọi.
"Trận pháp đã giải, ngươi hãy trở về nơi ngươi nên về đi. Chấp niệm về tiền duyên từ nay đã theo gió bay đi."
An Tây Nguyệt chỉ nghe thấy giọng nói đó ngày càng xa, ngày càng mơ hồ, như thể chưa từng xuất hiện. Linh Tĩnh công chúa và Minh Đế bây giờ đều đã về với cát bụi, dù cho nàng biết tiền duyên của họ thì đã sao? Thật kỳ lạ.
An Tây Nguyệt không khỏi thầm thương cảm cho Nam Cung Nguyên Dập. Đây chắc là nơi hắn thường đến. Dưới chân núi, trong hoàng lăng chôn cất cha mẹ ruột của hắn, nhưng hắn lại không thể đường đường chính chính đến viếng. Nghe nói Linh Tĩnh công chúa được chôn cất trong hoàng lăng với thân phận của một cung nữ, chỉ vì nàng là công chúa Miêu Cương.
Một lát sau, An Tây Nguyệt cảm thấy xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ.
An Tây Nguyệt thầm phỉ báng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT