Lâm Hiền Chi rút thanh bội kiếm bên hông, giận dữ hét về phía bóng đen vừa lướt qua:
"Bản tướng quân không sợ ngươi! Là người hay là quỷ, mau ra đây cho bản tướng quân!"
Đột nhiên, bóng người kia lại bay vút qua trước mắt họ, tốc độ nhanh đến kinh người. Lâm Kỷ sợ đến suýt tè ra quần.
Rõ ràng họ có mấy chục người đi theo, nhưng bây giờ càng lúc càng ít, cuối cùng chỉ còn lại hai chú cháu Lâm Kỷ và Lâm Hiền Chi. Người của Phiêu Miểu sơn trang ai cũng quỷ dị. Lâm Kỷ thầm nghĩ, nếu ra được ngoài, hắn nhất định phải bẩm báo với tổ phụ, phái binh đến san bằng Phiêu Miểu Phong.
Lệ khí của Lâm Kỷ rất nặng, đã kinh động đến con tiểu thanh xà trong lòng hắn.
Chỉ thấy con tiểu thanh xà như vừa tỉnh ngủ, ló cái đầu nhỏ ra, lè lưỡi rắn, lặng lẽ bò lên đầu ngón tay Lâm Kỷ. Con rắn đã quen hút máu trên đầu ngón tay hắn, nhưng lúc này, Lâm Kỷ đâu còn tâm trạng để cho nó ăn, chính hắn cũng đang khát khô cả họng.
Lâm Hiền Chi sợ đến trợn tròn mắt:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play