Khương Sương nhào thẳng vào lòng An Tây Nguyệt, mừng đến rơi nước mắt, không ngừng nói:
"Nguyên Bảo thiếu gia vẫn nói tiểu thư bình an, nhưng nô tỳ vẫn lo lắng lắm. Tiểu thư chưa từng đi xa, lại không có nô tỳ bên cạnh chăm sóc, chắc chắn đã chịu nhiều khổ cực rồi."
An Tây Nguyệt vỗ nhẹ lưng Khương Sương, dịu dàng nói: "Ta rất khỏe, ăn ngon ngủ tốt, cũng tự chăm sóc được mình." Sương Nhi chỉ cần chăm sóc tốt cho mẹ ta là được. Câu cuối cùng An Tây Nguyệt không nói ra, vì nàng đã sớm nhận được tin, đêm đó Nguyên Bảo bị thương, sau đó họ đã cử người lén đưa mẹ con nàng lên Phiêu Miểu Sơn Trang.
Chỉ là An Tây Nguyệt không ngờ, An Đình Hiên lại không trở về kinh đô. Hắn không phải sắp thi nhập học sao? Trễ nải lâu như vậy, An Tây Nguyệt nhìn An Đình Hiên bằng ánh mắt cảm kích, nhẹ giọng nói:
"Hiên ca ca, cảm ơn huynh."
An Đình Hiên lúc này gặp lại An Tây Nguyệt, trong lòng đã dâng trào cảm xúc, kích động vô cùng. Mấy tháng không gặp, An Tây Nguyệt dường như lại gầy đi một vòng. Một mình ở bên ngoài chắc chắn đã chịu nhiều khổ cực. Từ lần chia tay trước, ngày nào hắn cũng lo lắng cho nàng.
An Đình Hiên thấy An Tây Nguyệt vô cớ cảm ơn mình, mặt hơi ửng hồng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play