Bà chủ nghe vậy mới nghiêm túc nhìn An Tây Nguyệt. Nàng thấy cô gái này mày thanh mắt tú, không kiêu ngạo cũng không tự ti, khí chất hơn người, dung mạo xinh đẹp, lại có tài nấu nướng tuyệt vời. Vũ Văn Tĩnh thích mỹ thực, còn nàng thì nấu nướng lại không giỏi. Nghĩ vậy, nàng tự giễu cười, nói:
"Mạc Tiêm Tiêm."
Vũ Văn Tĩnh ăn như nhai sáp, nhưng vẫn cố ăn cho hết, cho đến khi quét sạch đồ ăn trên bàn mới xoay người rời đi.
An Tây Nguyệt kiên nhẫn dỗ Thiên Nhai và Mai Tông Chính về phòng nghỉ ngơi. Trước khi đi, hai người đồng thanh nói:
"Chuyện nhà người khác, ngươi bớt xen vào."
An Tây Nguyệt đảo mắt, thấy hai lão đầu lớn tuổi như vậy mà vẫn quan tâm mình, trong lòng cũng cảm động, bèn đáp lại bằng một ánh mắt yên tâm. "Vũ Văn Tĩnh sao lại là người ngoài? Hắn là đại ca của Tây Nguyệt mà." Hơn nữa nàng cũng đâu phải đi tìm người gây sự. Người ta đang mang thai lớn, lỡ như bị Vũ Văn Tĩnh chọc giận xảy ra chuyện gì, nàng sợ hắn sẽ hối hận cả đời.
Đợi hai người đi rồi, An Tây Nguyệt thấy Mạc Tiêm Tiêm không nói một lời, dường như đau lòng đến cực điểm. Nàng bèn kéo Mạc Tiêm Tiêm ngồi xuống, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT