"Tay nghề này của ngươi chắc là đã học qua trường lớp bài bản rồi phải không? Có thể sánh ngang với ngự trù trong cung rồi đấy. Món cá quýt bát bảo này cứ như món ăn trong cung đình, còn hoàng kim sư tử đầu cũng được làm vừa tới, nước dùng đậm đà, thơm ngon mà không ngấy."
Vũ Văn Tĩnh tấm tắc khen.
An Tây Nguyệt chỉ cười không đáp. Nàng chỉ là một tiểu thư Hầu phủ không phẩm cấp, làm sao có thể học được tay nghề trong cung, bèn cười cho qua chuyện.
Nàng cũng không thể nói cho họ biết rằng mình quả thực đã học rất chuyên tâm. Kiếp trước, để phu quân mỗi bữa đều được ăn ngon, nàng đã bỏ không ít tâm huyết vào việc bếp núc. Sau khi học y thuật, nàng mới bắt đầu nghiên cứu dược thiện để tự điều dưỡng thân thể.
Nàng cũng đã thỉnh giáo rất nhiều sư phụ, nên mới dám tự tin vào tài nấu nướng của mình.
Mai Tông Chính ăn cũng rất ngon miệng. Từ khi có An Tây Nguyệt bên cạnh, hắn chưa từng bỏ bữa nào, khẩu phúc quả là không tệ.
Thiên Nhai chưa từng ăn món do người khác nấu. Thấy An Tây Nguyệt ngoan ngoãn gắp một miếng cá trắng nõn, tươi ngon vào bát mình, lão có chút bối rối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT