An Tây Nguyệt hoảng sợ hành lễ, vội nói: "Thần nữ không dám." Nàng cảm thấy vị hoàng đế này cũng không phải là một nhân vật đơn giản. Nàng chỉ thuận miệng nói một câu trước mặt ngài, nhưng ý nàng không phải là tiền khám bệnh, mà là dược liệu quý hiếm. Dù có một trăm cái đầu nàng cũng không dám nhận tiền khám bệnh của Hoàng thượng. Hơn nữa, nàng còn chưa chữa khỏi vết thương cho Lục hoàng tử, chỉ mới kiểm tra sơ qua. Nhận số tiền này, nếu chữa không khỏi, liệu có bị luận tội không? An Tây Nguyệt nhất thời cảm thấy cái đầu trên cổ mình có thể rơi bất cứ lúc nào.
Nam Cung Nguyên Dập không ngờ Hoàng thượng lại lệnh cho An Tây Nguyệt chữa thương cho Lục hoàng tử. Thấy nàng run rẩy, hắn liền nói:
"Cứ cầm lấy đi, nếu không chữa khỏi vết thương của Lục hoàng tử, thì coi như là tiền thuốc men của bản thế tử. Chút tiền này, hoàng thúc vẫn có thể ứng trước cho bản thế tử."
Phúc công công nghe vậy, nhất thời không nói nên lời. Vừa rồi Thẩm thái y đã kiểm tra vết thương cho thế tử, đúng là có nói vết thương được xử lý rất tốt.
Thẩm thái y cũng nói, trong bụng không có máu bầm, máu cũng đã cầm, mạch tượng ổn định, nội thương tuy nặng nhưng thế tử hình như đã trúng độc. Nhưng câu cuối cùng ông không nói ra.
An Tây Nguyệt ngượng ngùng nhận tiền, thầm nghĩ:
"Từ khi nào mình lại trở thành ngự y riêng của hoàng gia thế này? Mình có thể không nhận số tiền này không? Rõ ràng là không thể, không thể kháng chỉ, nếu không lại bị trị tội."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play