An Tây Nguyệt tiếp tục đi về phía trước, lại bị Nam Cung Hạo chặn đường.
An Tây Nguyệt không tình nguyện hành lễ rồi chuẩn bị rời đi, nhưng Nam Cung Hạo lại nắm lấy cổ tay nàng, lạnh lùng nói:
"Ngươi cứ thế không muốn gặp bản hoàng tử sao? Nam Cung Nguyên Dập đã cho ngươi uống bùa mê thuốc lú gì mà khiến ngươi phải bám riết theo đến tận thành Tấn? Ngôi vị thế tử phi của Dự Vương phủ không phải là thứ mà người có thân phận như ngươi có thể trèo cao đâu. Bản hoàng tử khuyên ngươi nên dẹp bỏ cái tâm tư đó đi, đừng có vọng tưởng."
An Tây Nguyệt tức quá hóa cười, nụ cười yêu kiều quyến rũ, đôi mắt sáng như ngọc nhìn chằm chằm vào Nam Cung Hạo. Kiếp trước nàng sợ hắn, kiếp này nàng không sợ:
"Ta bám riết nịnh bợ ai, Tứ hoàng tử ngài có quản được không? Hơn nữa, ta thân thiết với ai là tự do của ta, Tứ hoàng tử cũng quản hơi rộng rồi đấy."
Nam Cung Hạo là do tức quá mà nói năng hồ đồ. Hắn tuôn ra một tràng, nhìn vào ánh mắt sắc lạnh của An Tây Nguyệt, hắn lại có chút sợ hãi từ nay sẽ bị nàng ghi hận.
Nam Cung Hạo nghẹn họng nhìn trân trối, tuổi còn nhỏ mà đã không biết xấu hổ như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play