An Tây Nguyệt nói xong, liền từ trong ngực lấy ra một miếng ngọc bội hình trăng khuyết đưa cho Hoàng thượng. Đây là vật của tiên hoàng, Hoàng thượng tự nhiên nhận ra. Lúc lâm chung, tiên hoàng từng nói với ngài, cả đời ông giết địch vô số, người ông cảm thấy có lỗi nhất có hai người, nếu sau này người trong hoàng thất gặp họ, không được làm khó.
Về phần người còn lại là ai, đều đã bụi về với bụi, đất về với đất. . .
Hoàng đế thoáng nét u sầu, nhìn chằm chằm miếng ngọc bội một lúc lâu, miệng lẩm bẩm:
"Vân Thành quả là một nơi tốt."
Chưa đợi An Tây Nguyệt trả lời, chỉ nghe Hoàng đế lẩm bẩm:
"Về thì về đi."
Khi tiên đế còn tại vị, Mai Tông Chính từng giữ chức viện thủ Thái Y Viện, nhiều lần cứu mạng tiên hoàng. Khi ngài còn là hoàng tử cũng đã từng gặp qua, chỉ là sau này ông bị bãi quan trục xuất, thậm chí tiên hoàng còn hạ lệnh không cho phép ông hành nghề y nữa. Thực ra, những điều này đều không phải ý định ban đầu của tiên hoàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT