Suy nghĩ của hắc bào nhân dần trôi xa, bên tai chỉ còn nghe tiếng mưa rơi "ào ào" . Nước mưa quất mạnh vào mặt hắn, đau đớn khôn xiết. Toàn thân hắn nóng rực, cổ họng khô khốc, tim đập thình thịch. Dù nước mưa đã thấm vào người, hắn vẫn cảm thấy khát cháy cổ. Hắn cảm thấy mình sắp chết đến nơi rồi. Hắn bật cười ha hả hai tiếng. Sắp chết rồi, hắn lại thấy có chút vui mừng, bởi vì hắn sẽ không còn phải sống trong tủi nhục và khinh miệt nữa. Hắn thở dài một hơi, rồi lại cười ha hả. Cuối cùng hắn cũng có thể chết.
"Người hắn nóng quá, hình như bị sốt rồi."
Một giọng nam trong trẻo vang lên bên tai.
"Đừng có lo chuyện bao đồng. Thời buổi loạn lạc, chúng ta cũng không quen biết hắn, đi thôi."
Một giọng nam nhút nhát khác lại nói.
"Cứu một mạng người hơn xây bảy tầng tháp. Sư phụ thường dạy chúng ta phải vui vẻ giúp người, cứu người chữa bệnh là sứ mệnh của người hành y chúng ta. Huống hồ hắn vẫn còn thở, chưa chết. Chúng ta cứu hắn về đi, biết đâu còn sống được. Trông hắn nhỏ bé đáng thương quá."
Giọng nam lúc trước lại vang lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play