Mấy người lính còn lại khẽ lùi lại vài bước. Họ không dám đắc tội với hoàng tử, bèn lén kéo áo Đằng Đại, ghé sát tai hắn thì thầm:
"Nếu Tứ hoàng tử muốn vào, chúng ta sao dám cản, ngươi không muốn cái đầu nữa à?" Đằng Đại vẫn cứng như đá, hừ lạnh một tiếng: "Xin Tứ hoàng tử đừng làm khó chúng tôi. Chức trách là vậy, không có lệnh của thái thú đại nhân, hạ quan không thể để Tứ hoàng tử vào."
Kỳ thật Nam Cung Hạo đã sớm biết, Tấn thành một mực giấu diếm, nhưng trên đời cũng không có bức tường nào không lọt gió. Tấn thành trúng cổ độc, nghiêm trọng biết bao, chẳng qua Hoàng thượng cũng muốn chôn vùi việc này. Đám người Thẩm thái y biết tính nghiêm trọng của sự việc không dám không báo, nhưng cũng không dám không giấu diếm.
Vị kia trong cung kỳ thật hẳn là đã sớm sứt đầu mẻ trán, cho nên mới phái ẩn vệ trong cung tới Tấn thành.
Huống chi, nơi này trong ngoài bị canh gác nghiêm mật như thế, chẳng lẽ có bí mật gì? Nam Cung Hạo vốn cũng không muốn mạo hiểm, nhưng hắn lại muốn tự mình đi vào xem cổ độc này lợi hại như thế nào. Hắn không đau lòng vì bao nhiêu bá tánh đã chết, chỉ là nếu thật sự là cổ độc không thể chữa khỏi, hắn có thể lợi dụng một phen hay không.
"Bổn cung chỉ đến xem xét tiến triển, không phải có thần y đã bào chế được thuốc giải rồi sao?"
Lúc này, Lý Chinh đang dẫn mọi người bận rộn ngược xuôi. Dù không hiểu y thuật, ông cũng thấy lạ trước hành động của vị thần y: thuốc vẫn đang được sắc liên tục, nhưng lại không thấy cho bệnh nhân uống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT