Mấy ngày liền, An Tây Nguyệt không nhận được bất kỳ tin tức nào của Nam Cung Nguyên Dập, hắn như thể chưa từng xuất hiện ở Tấn thành.
Mai Thư Thanh thấy nàng mấy ngày nay cứ chau mày, cả ngày chỉ biết vùi đầu vào đống thảo dược, nếu không thì lại chạy đến khu dịch bệnh. Điều kỳ lạ hơn là chính hắn cũng đã mấy ngày không gặp tên nhóc Vũ Văn Tĩnh kia.
Cả ông nội hắn dường như cũng trầm lặng hơn thường ngày.
Mai Thư Thanh nhe hàm răng trắng bóng, cười ngây ngô với An Tây Nguyệt. Hắn gọi mấy tiếng "muội muội" mà nàng chẳng có phản ứng gì, thật quá kỳ lạ.
Đột nhiên, An Tây Nguyệt bật dậy, lẩm bẩm một mình:
"Không thể đợi thêm nữa. Đối phương cứ chơi trò mèo vờn chuột với chúng ta. Dù chúng ta cứu được bao nhiêu người, chúng cũng sẽ tiếp tục hại thêm nhiều người khác. Cứu mãi thế này sẽ không bao giờ hết. Chúng biết điểm yếu của ông ngoại là coi trọng sinh mạng của bá tánh hơn cả bản thân mình, mà điều chúng muốn lại chính là tất cả mọi người phải chết. Ông ngoại không thể nào thấy chết không cứu được."
"Theo ta được biết, Tấn thành đã có một đợt điều chuyển quan viên lớn sau vụ án tham ô của Hứa thái thú. Nếu không phải vì. . ." An Tây Nguyệt liếc nhìn Mai Thư Thanh một cái rồi nói tiếp: "Vốn dĩ tân thái thú của Tấn thành phải là người của Nam Cung Hạo, nhưng cuối cùng lại rơi vào tay Đại hoàng tử. Nam Cung Hạo sao có thể chắp tay dâng miếng mồi béo bở này cho Đại hoàng tử được? Cho nên hắn mới theo Lâm thừa tướng đến Tấn thành thị sát tình hình. Với tính cách của hắn, để lật đổ Đại hoàng tử, hắn nhất định sẽ dùng mọi thủ đoạn để đối phó với tân thái thú, thậm chí còn có thể làm liên lụy cả một nhóm quan viên."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT