Một lát sau, cánh cửa hẹp mở ra, bên trong xuất hiện một lão giả tóc hoa râm. Lão giả mặc một bộ áo vải thô màu xanh, tuổi tuy cao nhưng lưng vẫn thẳng tắp, toát lên vẻ uy nghiêm khiến người ta phải kính sợ. An Tây Nguyệt không giải thích, dù cả người trông rất thảm hại, giọng nói lại trở nên dịu dàng, mềm mại. Nàng chớp chớp đôi mắt to, như đang làm nũng với đối phương:
"Ngoại tổ phụ, cứu mạng."
"Nha đầu, sao vậy?"
Mai Tông Chính trìu mến kéo An Tây Nguyệt đến trước mặt, xem xét một lượt từ trên xuống dưới, từ trái sang phải:
"Sao tóc tai lại rối bù thế này? Anh trai con đâu? Xảy ra chuyện gì rồi?"
"Không phải con, là ân nhân cứu mạng của con trúng độc. Mau cứu ngài ấy. Trong máu độc có lẫn một chút màu tím, con nghĩ có lẽ là do độc dược phản ứng với máu. . ."
An Tây Nguyệt vội vàng kéo hắc y nhân đến ngồi xuống ghế. Toàn bộ tâm trí nàng đều dồn vào vệt máu đen mà nàng vừa sờ thấy, liền tất bật chuẩn bị một loạt công việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play