Cùng lúc đó, trong một tiểu viện yên tĩnh, gió nhẹ hiu hiu, không khí thoang thoảng hương hoa, trong lành dễ chịu.
Lý Vân Nhi tay cầm chiếc quạt lụa nhỏ chạm rỗng hoa văn, phe phẩy một cách lơ đãng, vô cùng thảnh thơi. Nàng liếc nhìn vị công tử áo xanh đã đi theo mình suốt một đoạn đường, đồng tử lóe lên tia sáng, khóe môi cong lên một nụ cười làm say đắm lòng người, ánh mắt đầy ý vị sâu xa.
An Tây Nguyệt cũng không vội, đôi mắt trong veo như có thể nhìn thấu tâm can người khác, gắt gao nhìn vào chiếc quạt tròn đang phe phẩy trong tay Lý Vân Nhi. Họa tiết trên quạt tao nhã mà không kém phần quý phái, viền bằng chỉ vàng, giữa quạt thêu những đám mây sống động như thật. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, An Tây Nguyệt đã cảm thấy xung quanh chiếc quạt như có một lớp sương mù, dần dần ngưng tụ thành một hình người tuyệt đẹp, rồi như sắp cưỡi mây bay đi.
An Tây Nguyệt nhìn chiếc quạt đang lay động, bỗng chốc hoàn hồn, lãnh đạm nói:
"Lý tiểu thư không hổ là người xuất thân từ gia tộc y dược, mê huyễn dược này được sử dụng đến mức xuất thần nhập hóa, không một kẽ hở, tại hạ bội phục."
Đồng tử Lý Vân Nhi co lại, nàng ghét nhất là người khác biết gia đình mình là thế gia y dược. Nàng liếc nhìn chiếc quạt, cười lạnh:
"Công tử thật biết châm chọc. Nếu ta thực sự sử dụng đến mức xuất thần nhập hóa thì đã không bị công tử phát hiện, làm gì có chuyện không một kẽ hở. Chút tài mọn của ta trước mặt công tử chẳng qua chỉ là trò cười mà thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play